Saturday, February 8, 2014



Bài 4                  Đọc bài Phỏng vấn Giáo Chỉ Số 10
                                                                    *
                                  Quảng Tuệ Tống Phước Hiến
                                                                    ***
Ngày 13.12.2013 ông Võ văn Ái Giám đốc đài phát thanh Phật Giáo VN cho phát đi buổi phỏng vấn giải thích Giáo Chỉ (GC) số 10 với đức Đệ V Tăng Thống GHPGVNTN đại lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ do bà Ỷ Lan thưc hiện. Sau đó, bài phỏng vấn nầy được thực hiện bằng văn tự và phóng lên trang Quê Mẹ cũng của ông Ái.

    Xin có ý kiến như sau:

 I/ Sự Kiện: Bốn sự kiện cần lưu ý là: GC số 14, các Quyết Định số 15 và 16:

-Ngày 12.11.2011 Đức Đệ V Tăng Thống ban hành GC số 14 thỉnh cử Hòa Thượng Thích Chánh Lạc vào Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương trong lẫn ngoài nước, đồng thời là Phó Viện Trưởng VHĐ.
         -Quyết Định số 15 ngày 12.11.2011 tấn phong Hòa Thượng Thích Chánh Lạc làm Chủ Tịch VP 2 VHĐ kiêm Tổng Ủy Viên Hoằng Pháp.
          -Quyết Định số 16 ngày 12.11.2011 thỉnh cử Hòa Thượng Thích Chánh Lạc vào Hội Đồng Giáo phẩm Hải Ngoại tại Hoa Kỳ.

 II/Quán chiếu sự kiện và Giáo Chỉ số 10: Quán chiếu sự kiện thỉnh cử nầy với GC số 10 chúng ta thấy nguyên nhân và diễn tiến sự việc như sau:

          A/ Nguyên nhân từ phía ông Võ văn Ái:

       1/Bị giảm tiền và phải ký biên nhận trợ cấp từ HT.Thích Chánh Lạc:Thời gian từ 2000 đến 2011ông Võ văn Ái nhận được các khoảng trợ cấp của HT. Chánh Lạc. Giảng Sư Niên Trưởng Giác Đức đã công khai cho biết: “HT Chánh Lạc xin tiền Phật tử chỗ này chỗ kia, có đồng nào lại đưa cho ông Võ Văn Ái làm việc”. Thời gian nầy ông Võ văn Ái thọ ơn HT.Chánh Lạc nên GHPGVNT không có sóng gió. Ông Ái tư thù với HT.Chánh Lạc có thể từ 2 nguyên nhân chính:

2/ Tiền tài trợ cho ông Võ văn Ái bị sút giảm : Do vì kinh tế khó khăn, và cần phải giúp quí thầy trong nước để hoạt động Phật sự; lại thêm:” HT. Chánh Lạc yêu cầu ông Ái viết biên lai khi nhận tiền của Giáo Hội là 72,000 USD làm cho ông Ái bực bội, rồi làm lơ luôn.” ( Sự thật Giáo Chỉ số 10 và hệ lụy của nó – ai là kẻ chủ mưu, ai là người chịu trách nhiệm – ghpgvntn.net)

3/Trả thù vì bị phát hiện sai phạm nghiêm trọng: Trong khóa Đại Học Hè Phật Giáo năm thứ II (2012), ông Võ văn Ái gởi bài giảng để in trong tập cẩm nang. Sau đó, HT.Chánh Lạc phát hiện ra một điểm sai phạm trong bài giảng của ông Ái phần đề cập đến giới sát sanh. Bài giảng của ông Ái cho rằng giới cấm nầy chỉ áp dụng cho con người mà thôi, không cần áp dụng cho loài vật. Sự sai phạm nầy rất nguy hiểm nên HT.Chánh Lạc đã yêu cầu ông Ái điều chỉnh lại, đồng thời ra lịnh thu hồi và hủy bỏ và cho in lại tập cẩm nang mới.
        Vì mối tư thù nầy, ông Võ văn Ái đã thưa trình những điều không thật hoặc thêm bớt sao đó dẫn đến đức Đệ V Tăng Thống đại lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ có những nhận định không đúng và hậu quả là GC số 10 ra đời.
         Nếu HT.Thích Chánh Lạc có tội thì tại sao không bị cách chức mà còn được tấn phong, thỉnh cử vào ngày 12.11.2011 bởi GC số 14 và Quyết Định 15,16 như đã trình bày tại phần “I/ Sự Kiện” ở trên?
         Xin đừng quên ông Ái là sống nhờ vào nghề làm chính trị. Bằng chứng Ông Ái nhân danh đại diện cho tổ chức Quê Mẹ đấu tranh cho Nhân Quyền một bộ phận GHPGVNTN đã nhận tiền tài trợ của NED từ năm 2004 đến 2012 là 839 ngàn Mỹ kim. Còn trước và sau đó NED chưa công bố.

B/Nguyên Nhân từ phía đức Đệ V Tăng Thống Hòa Thượng Thích Quảng Độ:

        1/Quyết định sai vì thông tin sai: Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ bị bưng bít thông tin, Ngài chỉ được biết những gì ông Võ văn Ái thông trình, và dĩ nhiên là phải có lợi cho ông ta. Những thông tin sai là:

                a/ HT.Quảng Độ sợ bị lật đổ ngôi vị Tăng Thống: Do hoảng sợ bị lật đổ, nên khi ông Võ văn Ái tung tin thất thiệt và ác ý rằng Ngài sẽ bị lật đổ, HT. Quảng Độ bèn sử dụng Uy danh Tăng Thống bất chấp Hiến Chương, đạo lý, áp dụng câu “Tiên Hạ Thủ Vi Cường để đối phó, mặc cho số phận GH đi về dâu. Như vậy mục đích của GC số 10 là củng cố ngai vị Tăng Thống của HT.Quảng Độ, mà cũng mang ý nghĩa là củng cố quyền thao túng GH của ông Ái.Từ nay, ông Võ văn Ái độc chiếm quyền chuyển thông tin từ nội bộ ra công luận và ngược lại. Mất quyền nầy, ông Ái sẽ không được là người duy nhất được báo cáo tình hình lên Đức Tăng Thống . Sự mất mát nầy không chỉ là “mắt ăn một miếng lộn gan lên đầu” mà còn có nghĩa không còn có người xu nịnh, tiền quyên góp để tư túi cũng mất ,mất uy tín với nước ngoài, mất khoảng tiền từ tổ chức NED mỗi năm khoảng 100 ngàn Mỹ kim…Nhưng ông Ái không muốn chịu trách nhiệm với lịch sử, người mà ông Ái chọn thực hiện ý đồ là Đại Lão HT. Quảng Độ đương kim Đệ V Tăng Thống. Ông Võ văn Ái ngụy tạo lý do được xem là tội trạng, đó là:

           1-Âm mưu lật đổ (truất phế) đức Đệ V Tăng Thống HT.Thích Quảng Độ.
           2-Cấu kết với nhóm Thiên Chúa Giáo cô lập Phòng Thông tin Phật Giáo Quốc tế: ”Rồi những cái tin tức mới đây của Viện Hóa Đạo không gửi qua Phòng Thông Tin mà gửi cho ông em Viên Định ở ngoài đó, Trung Nhữ (đúng là Nhữ Văn Trung, PTTPGQT chú), anh ta lại gửi cho một cơ quan truyền thông Thiên Chúa là bất lợi cho Giáo hội, rất bất lợi cho Giáo hội. Mà trong khi đó đã có Phòng Thông Tin hẳn hoi thì không gửi. Thế là họ muốn gạt Phòng Thông Tin rõ ràng, muốn đóng cửa Phòng Thông Tin để họ độc quyền muốn làm gì thì làm”.

             */Sự thật thì : Vào trưa Thứ Bảy 14-12, tại một ngôi Chùa ở San Jose, ông Nhữ Văn Trưng, là người em của HT Thích Viên Định đã lên tiếng phủ nhận điều này. Ông nói: “… Hòa Thượng Tăng Thống Thích Quảng Độ đã nói không đúng sự thật.Từ trước đến nay, Hòa Thượng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo Thích Viên Định chưa bao giờ gửi cho tôi bất cứ một văn kiện nào của Giáo Hội cả.Sự thật là chính tôi đã vào website của Giáo Hội để lấy xuống những tin tức đó và gửi cho một số thân hữu của tôi mà thôi. Ở địa vị Tăng Thống, tôi kính mong Ngài nên cẩn trọng khi nghe và phổ biến các tin tức cho đúng sự thật kẻo gây ra những tổn thương và đỗ vỡ một cách không cần thiết. Tôi xin Ngài Tăng Thống nên rút lại những phát biểu sai trái này. Tôi nghĩ rằng, nếu vì một lẽ gì mà Ngài không rút lại những phát biểu sai trái này, thì Hòa Thượng Tăng Thống Thích Quảng Độ trong kiếp này đã nợ Hòa Thượng Thích Viên Định và cá nhân tôi một món nợ tinh thần..."

 */ Vì VHĐ cho phép mở thêm trang web GHPGVNT. Ông Ái lo sợ trang web nầy sẽ làm mất quyền độc tôn của ông Ái và ông ông Ái muốn trang web nầy phải cấp tốc đóng cửa. Cái ác hiểm của ông Ái là tạo thêm những hiềm khích giữa hai tôn giáo lớn của VN là Phật Giáo và Thiên Chúa Giáo. Sự thật, rõ ràng không có bằng chứng gởi thông tin cho cơ quan truyền thông Thiên Chúa Giáo.
       Đòn kế tiếp là chụp mủ cộng Sản cho Chư Tôn Đức lãnh đạo hai VHĐ trong và ngoài nước là HT.Viên Định và HT.Viên Lý, nhưng vì đạo đức và tấm lòng ái quốc với Quốc Gia Dân Tộc của hai vị HT nầy đã thể hiện qua các hoạt động nên khó vu cáo. Ông Võ văn Ái bèn tấn công hai vị Thượng Tọa Thích Thiện Tài và Thích Huyền Châu là cộng sản tội, qua đó, chụp mũ Hòa Thượng Thích Viên Lý .

            */ Thượng Tọa Thích Thiện Tài: Ông Võ văn Ái đã dựng đứng về TT.Thiện Tài như sau: “Chính ĐĐ.Thiện Tài đã xác nhận ĐĐ là đệ tử của HT. Thích Trí Quảng” (ông Ái trả lời phỏng vấn ký giả Đoàn Trọng trên đài Lillte Sài Gòn TV). Nhưng TT.Thiện Tài minh xác rằng HT.Trí Quảng chỉ biết TT.Thiện Tài nhân chuyến đi thăm các chùa nhỏ ở miền quê và biết thầy Thiện Tài muốn được theo học những lớp Phật Học cao cấp và những lớp nầy phải được sự giới thiệu của đơn vị Giáo Hội nhà nước, nên HT.Trí Quảng mới giúp cho thầy Thiện Tài.

           */Thượng Tọa Thích Huyền Châu: Ông võ văn Ái nhờ ở bên ngoài VN, ông chưa biết hết sự gian ác CSVN, nên mạnh nói, không có chút từ tâm, không thông cảm cho những người còn đang bị CSVN kềm kẹp ở quê nhà. Xin trích một số đoạn trong “THƯ XÁC MINH” của Thượng Tọa Thích Huyền Châu:

Gần đây, trang mạng www.tiengnoiluongtri.com đăng tải những bài viết của Nguyên Hà, Hạt Nắng Yêu, Tuệ Kiếm, Hoàng Lê Thiện Khoa có nội dung kết luận chúng tôi là “sư quốc doanh Chúng tôi chưa từng đối diện với những tác giả này, cũng không biết họ ở đâu và đang làm gì? Nhưng chẳng hiểu vì sao họ lại chụp mũ chúng tôi như thế?... năm 2009, Hòa thượng Thích Viên Định, nguyên Viện trưởng Viện Hóa Đạo thay mặt môn phái Thập Tháp cùng với chư tăng Tổ đình công cử chúng tôi vào ngôi vị trú trì chùa Phước Long, kế thừa sự nghiệp hoằng pháp của bổn sư là cố Thượng tọa Thích Viên Hoa – đặc ủy thanh niên GHPGVNTN vừa thọ nạn và viên tịch. Để tiếp nối dòng pháp tổ truyền, giữa vùng quê nghèo khó chúng tôi phải liều thân với cường quyền mới thực hiện được một vài Phật sự nhỏ nhoi. Tổ chức những khóa tu, tiếp tăng độ chúng, từ thiện cứu trợ, vận động dân nghèo kẻ có của người góp công xây chiếc cầu Trì Địa cứu lấy mạng sống cho nhiều học sinh nghèo hằng năm bị nước lụt cuốn trôi… Những luận điệu vu hãm của các vị có thể dẫn đến 2 hệ quả đáng tiếc:

1. Tăng ni tỉnh Bình Định hiểu nhầm rằng chúng tôi lạm dụng danh xưng thành viên ban hoằng pháp, “đánh trống thổi kèn” ở xứ người để phục vụ mục đích cá nhân.
       2. Một số Phật tử chưa biết rõ thật hư nên cũng có thể ngộ nhận lập trường phục vụ đạo pháp của chúng tôi.

Để xác minh chúng tôi có là thành viên Ban hoằng Pháp tỉnh Bình Định hay không? Việc này rất dễ dàng, xin quý vị hãy liên lạc đến: Văn phòng Ban Trị Sự Phật giáo tỉnh Bình Định tại Đường Trần Cao Vân – Thành phố Quy Nhơn, tỉnh Bình Định, điện thoại: 84 056 382 0701 hoặc 84 056 382 9041 thì rõ biết.

        Chúng tôi còn đây, Ban hoằng pháp tỉnh Bình Định còn đó, hãy liên lạc kiểm chứng. Chúng tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm pháp lý về việc này…. các vị vu hãm cho tôi để tàn diệt Hòa thượng Thích Viên Lý – một ngọn cờ đấu tranh cho tự do Tôn giáo và Nhân quyền? Phải chăng vô hiệu hóa những tiếng nói tôn trọng sự thật chính là mục đích mà các vị muốn đạt được? Thế thì ai là người đứng sau những hành động bất lương này? Chúng tôi hy vọng các bậc trí giả hãy thẩm sát và minh xét.

Đạo Phật là đạo như thật, rất mong quý vị tiến hành xác chứng điều này, khi thấy mình đã ngộ nhận thì nên dừng lại. Chúng tôi không cần lời sám hối, chỉ mong các vị đừng tiếp tục gán cho chúng tôi danh chức thành viên Ban hoằng pháp tỉnh Bình Định mà tôi chưa từng đảm nhận.

Kính thưa quý liệt vị,

Chúng tôi ý thức rằng nhẫn nhục là sức mạnh của sa môn, nhưng thiết nghĩ những luận điệu chụp mũ như thế sẽ có hại đến tín tâm nhiều người khác. Do đó chúng tôi xin lên tiếng xác nhận:

Chúng tôi chưa bao giờ giữ một chức vụ nào trong Giáo hội Phật Giáo Việt Nam tỉnh Bình Định. Ngược lại, chúng tôi không chấp nhận Phật giáo trở thành một tổ chức ngoại vi của Đảng Cộng Sản Việt Nam. Chúng tôi nguyện sống với lý tưởng Phật giáo truyền thống.

Những hành động trái với kinh luật này thật chẳng nên truyền rộng. Là người con Phật chân chính hãy nhiếp niệm hiện tiền để tăng trưởng chánh kiến, thúc liễm thân tâm để vun bồi giới đức… như pháp mà hành trì. Tuy nhiên, nếu hành động chụp mũ chúng tôi để thỏa mãn những thủ đoạn chính trị trá hình tôn giáo, phục vụ cho danh lợi cá nhân trong kiếp sống giả tạm này thì chúng tôi không có gì để nói nữa”. 

      2/ HT.Quảng Độ tấn phong thỉnh cử HT. Chánh Lạc : Vụ án của HT. Chánh Lạc đã kết thúc từ năm 2000 và 2003. Và HT.Quảng Độ nhận thấy HT. Chánh Lạc không phạm giới luật nên đến năm 2011 HT.Quảng Độ với tư cách Đệ V Tăng Thống tấn phong thỉnh cử HT.Chánh Lạc vào các chức vị như trên. Nhưng đến năm 2013 mặc dù các công tác Phật sự  của GH do HT.Chánh Lạc lãnh đạo, và cá nhân HT.Chánh Lạc không có bất cứ điều tiếng gì, nhưng Hòa Thượng Thích Quảng Độ cũng với tư cách Đệ V Tăng Thống quyết liệt cách chức? Trả lời cho sự kiện nầy là vì HT.Quảng Độ sợ bị truất phế. Ông Võ văn Ái phao tin HT.Quảng Độ sẽ bị truất phế để dùng tay HT.Quảng Độ trả mối tư thù.

 III/ Nhận định của HT Thích Quảng Độ về hiện tình Phật tử sau GC.10:  Phần nầy, chúng tôi xin trích từ bài phỏng vấn trên:

           -Như vậy mấy hôm nay tôi nghe dư luận thì tôi cũng mừng. Trước mắt là mừng tạm được, tạm ổn. Ở trong nhà nhân sự mới chưa làm gì nhưng tôi thấy cũng tạm ổn,
              -Nếu được dư luận ngoài đó, chư Tăng và Phật tử nói chung, mà hoan hỉ, mà đón nhận cái quyết định một cách hoan hỉ đó thì tôi cũng mừng .
              -Cũng có một thiểu số người ta vẫn còn bênh vực những vị cũ. Nhưng mà một thiểu số không thành vấn đề, nhưng nếu đa số ủng hộ cái quyết định của tôi, thì cũng một lòng tiếp tục ủng hộ cái Văn phòng II sẽ có những nhân sự mới sắp đặt sau này để tiếp tục công việc của Giáo hội, cả trong cả ngoài nhất trí với nhau đi một đường để mong cho một ngày nào đó đất nước được tự do, hòa bình thật sự thì Giáo hội vẫn còn, còn sự hiện diện của Giáo hội. Chứ không thể để giữa chừng mà bị người trong phá ra hay ngoài phá vào làm cho nó tan nát
                -Nhưng mà chỉ biết rằng là một ngày nào đó sẽ thấy cái kết quả đổi mới nó sẽ khác, nó tiến bộ hơn, tốt đẹp hơn, họ sẽ ủng hộ thôi.”

        Ý kiến của chúng tôi:

1/ Khi phát biểu:” Ở trong nhà nhân sự mới chưa làm gì nhưng tôi thấy cũng tạm ổn”, HT.Quảng Độ đã hiểu Chư Tăng xa lánh Ngài. Ngài cũng phải hiểu tại sao họ phải bỏ Ngài. Đừng vin vào cớ cộng sản áp bức vì nếu so sánh hoàn cảnh hiện nay và ngày xưa thì:
         Hôm nay, Đức Đệ V Tăng Thống  đại lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ đã được tiếp chuyện, trả lời phỏng vấn, chụp hình quay phim với nhiều nhân vật trong và ngoài nước, bao gồm tổ chức Quê Mẹ của ông Võ văn Ái. Hiện trạng cho thấy Ngài được thoải mái hơn trước, được quốc tế trọng vọng hơn trước và quyền uy hơn trước gấp bội phần, nhưng chư Tăng vẫn phải ra đi. Ngược lại, những năm về trước, Ngài bị tù đày, bị đàn áp, không có chút uy quyền, thế giới chưa biết nhiều về Ngài, nhưng chư Tăng vẫn quy về với Ngài.
       Từ khi GHPGVNTN thành lập đến nay, lãnh đạo hai viện Viện Hóa Đạo (VHĐ), Viện Tăng Thống đều lấy nhân sự từ Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương, nhưng  nay chư Tăng đã bỏ ra đi, chỉ còn 11 vị nên ông Lê Công Cầu được Đệ V Tăng Thống thỉnh cử vào chức vụ quan trọng là Tổng Thư Ký Viện Hòa Đạo (TTK/VHĐ), đây là vị trí vô cùng quan trọng và dường như trở thành thông lệ: Chức TTK/VHĐ dễ trở thành VT/VHĐ và kế tiếp sẽ làTăng Thống (điển hình: Đức cố Đệ IV, Đức Đệ V Tăng Thống đều từ TTK/VHĐ và HT.Viên Định nguyên VT/VHĐ cũng từ TTK), phải chăng đây là hướng đi của nhóm ông Võ văn Ái là làm cuộc cách mạng, cho một người thường Lê công Cầu sẽ trở thành VT/VHĐ? Nhưng  tại Quyết Định Số 16/VTT/QĐ/TT ký ngày 01.01.2014 thì Ngài Tăng Thống phong cho Thượng Tọa Thích Minh Quang làm Chánh Văn Phòng VHĐ, và Đại Đức Thích Minh Nghĩa  làm Phụ tá Chánh Văn Phòng VHĐ. Đặc biệt hơn, tên và chức vụ của hai vị Tăng sĩ nầy ở tận cùng danh sách, dưới hai ông Lê công Cầu và Nguyễn Tất Trực! Đến đây, chúng tôi xin quý độc giả xét đoán Ngài Đệ V Tăng Thống vì sao HT.Quảng Độ đặt Trưởng Tử Như Lai bên đưới kẻ phàm phu.  
            2/ Vì không ngay thật, nên ông Võ văn Ái đã mâu thuẩn với chính ông, nhiều lần ông Ái nhắc điệp khúc Đức Đệ VTăng Thống HT.Quảng Độ bị vây hảm trong 4 bức tường, bị công an cộng sản kiểm sát rất gắt gao. Nhưng hôm nay, Đức Tăng Thống lại phát biểu: ”Nghe dư luận”! - Nghe dư luận nghĩa là không có cảnh bị giam cầm nghiêm ngặt nữa rồi. Đây là cách chạy tội của ông Võ văn Ái. Vì nếu Đức Đệ V Tăng Thống  HT.Quảng Độ bị cộng sản giam cầm mghiêm ngặt thì ông Ái bị kết án tội sàm tấu, còn nếu Đức đệ V Tăng Thống HT.Quảng Độ nghe dư luận thì Ngài phải hoàn toàn chịu trách nhiệm trước lịch sử Dân Tộc nói chung và Phật Giáo sử nói riêng.

   3/ Vì nghe lời ông Võ văn Ái, Đức Đệ V Tăng Thống Đại lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ đã nói điều gian dối như sau trong GC số 10: ”… cố tình đề cử Tu Sĩ nầy vào hàng ngũ lãnh đạo của Giáo Hội, nhưng đã bị các thành viên của Văn Phòng II Viện Hóa Đạo phản đối” nhưng trên thật tế hay các băng ghi hình không thấy có những điều Ngài cáo buộc, Ngài đã phạm giới vọng ngữ.

   4/ Đức Đệ V Tăng Thống  Hòa Thượng Thích Quảng Độ đã hủy diệt nhân quyền, khi Ngài tuyên bố :”thiểu số không thành vấn đề”, những tên lãnh đạo CSVN cũng xem nguyện vọng bảo vệ Tổ Quốc của người dân là “không thành vấn đề “. Nhưng thế nào là thiểu số? Phải chăng thiểu số là:

    a-Ở trong nước thì hầu hết chư Tăng ra đi, nay gom lại toàn quốc được vỏn vẹn chỉ 11 vị, hàng loạt các Ban Đại Diện (BĐD) từ chức, hàng loạt các GĐPT giải tán hoặc tách rời. GHPGVNTN Tăng Thống Quảng Độ hầu như không còn có các BĐD và GĐPTtại các địa phương.

     b-Ở hải ngoại, cũng được ông Võ văn Ái điều chỉnh cho giống trong nước. Chức Tổng Thư Ký và Phó Tổng Thư  Ký Hội Đồng Điều Hành trước đây do HT.Thích Viên Lý và Thượng Tọa Thich Giác Đẳng đảm nhiệm và hai vị nầy đã lần lược thay nhau giữ chức Chủ Tịch Hội Đồng Điều Hành GHPGVNTN Hải ngoại (CT/HĐĐH). Nay giao cho ông Thư ký Hộ tịch xã Trần đình Minh, nghĩa là ông Trần Đình Minh sẳn sàng nhận chức CT/HĐĐH! Cẩn thận hơn, ông Ái đưa thêm ông Nhật Liên Dũng tức Lê Minh Dũng để vừa ngăn ngừa hay răn đe tính tự mãn có thể phản trắc của ông Trần đình Minh, và cũng vừa chận đường, ngăn cản Tăng Sĩ  nào dám “lăm le” chức vụ nầy. Vạn bất đắc dĩ vì thiếu nhân sự, ông Ái mới cho phép chư Tăng được giữ Tổng vụ Trưởng, vì vậy mà nhiều vị một mình làm đến hai Tổng vụ trưởng. Ba kẻ có công và chứng tỏ được độ trung thành khả tín là Trần Đình Minh, Lê Minh Dũng, nhất là ông Mai Xuân Châu LĐT CHT&ĐS GĐPT VN tại HK, một Nhạc Bất Quần thời đại, bất chấp thủ đoạn  dùng từ ngữ ngụy trá “Thư Vấn An” nhưng thực chất là mượn tên tổ chức Liên Đoàn Cựu Huynh Trưởng và Đoàn Sinh Gia Đình Phật Tử Việt Nam tại Hoa Kỳ (LĐ/CHT& ĐS GĐPTVN-HK) để đánh lừa quần chúng là GC số 10 được LĐ/CHT&ĐS GĐ PT - HK đồng tâm ngưỡng phục. Để tưởng thưởng công lao, ông Ái cho ông Châu được chức Phó Tông Vụ Trưởng Cư Sĩ. Cũng để tưởng thưởng cho HT.Thích Huyền Việt đã từng công khai tuyên bố ông Võ văn Ái là viên kim cương, ông Ái phong cho thầy Huyền Việt đến 4 chức: -Phó Chủ Tịch - Tổng Ủy Viên Thanh Niên VP2/VHĐ - Chánh Thư ký Hội Đồng Giáo Phẩm tại Hoa Kỳ - Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên kiêm Vụ Trưởng GĐPT Vụ kiêm Trưởng Ban Hướng Dẫn Trung Ương tại Hoa Kỳ. Ông Ái cho HT.Huyền Việt được giữ chức Chánh Thư Ký VP II chuản bị thay thế HT.Thích Trí Lãng, đó cũng là phương cách giúp cho HT. Huyền Việt đạt được sở ước là lên chức Tăng Thống Giáo Hội Nam Tông và làm nấc thang leo lên Phó Tăng Thống GHPGVNTN (với điều kiện tuyệt đối trung thành với ông Ái thì mới mong được thuận buồm xuôi lái). Điều cần lưu ý là HT.Huyền Việt là Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên, nhưng Ngài  kiêm luôn Vụ Trưởng GĐPT Vụ để đương nhiên là Trưởng Ban Hướng Dẫn Trung Ương GĐPT. Nhưng Ban Hướng Dẫn Trung Ương này lại không có GĐPT cơ sở. Gia Đình Phật Tử Vụ chỉ trông vào LĐ/CHT&ĐS GĐPT mới có quân, thế nhưng Ban Thường Vụ Liên Đoàn (BTV/LĐ) gồm có 7 người, thì Tổng Thư Ký đã từ chức trước khi có Biến cố GC số 10. Đến Biến cố GC số 10 thì có thêm bốn thành viên Thường Vụ là Liên Đoàn Phó Nội Vụ, Phó Tổng Thư Ký XLTV/TTK, Tổng Thú quỹ và Phó Tổng Thủ Quỹ đồng loạt từ chức, nghĩa là BTV/LĐ chỉ còn hai người! Đồng thời Đoàn CHT&ĐS GĐPT Vạn Hạnh tuyên bố tách ra khỏi LĐ.

c-GH của Ngài Quảng Độ ở trong, lẫn ngoài nước đều không có Ban Đại Diện và GĐPT tại địa phương. Nghĩa là sau GC.10 thì GH của Ngài Quảng Độ chỉ có cấp gọi là trung ương, và cái trung ương ấy đang bay lơ lửng vì chỉ không có chân đứng ,tòa nhà GH của Ngài Quảng Độ chỉ có tầng tầng lầu, không có nền móng, không có tầng trệt! và xin miễn bàn về tuổi thọ về GH của Ngài Quảng Độ!

d-Đương nhiên HT.Quảng Độ hiểu biết rằng không ai muốn cái cảnh Cây đậu nấu của đậu, nhưng vì tự ái Ngài phủ nhận sự thật, không ngần ngại gán ép miễn cưỡng là “hoan hỉ, đón nhận cái quyết địnhcây đậu nấu củ đậu mà Ngài ban hành theo GC số 10. HT.Quảng Độ đang đóng vai vua Tống Cao Tông nghe lời Tần Cối cách chức và giết chết Nhạc Phi. Sợ bị mang  tội, Ngài phải đánh tráo  quy chụp cho những ai không nghe lời Tần Cối giết chết Nhạc Phi là kể phá hoại. Tôi buồn đức độ của Ngài Tăng Thống, ứng viên giải Nobel Hòa bình.

e- Hình ảnh buổi trình diện Văn Phòng 2 đã xác minh cái mà HT.Quảng Độ cả tin: ”đa số ủng hộ cái quyết định của tôi, thì cũng một lòng tiếp tục ủng hộ cái Văn phòng II”. Ngao ngán thay!

g-Đức Tăng Thống hoặc căn cứ vào lời trình của ông Võ văn Ái nên không nắm vững tình hình sinh hoạt cũng như nhân sự của GH, hoặc Ngài biết nhưng vì sợ phải đối mặt với sự thật nên phải nói để trấn an người theo Ngài. Hàng loạt chư Tôn Đức, hàng loạt các Ban Đại Diện hoặc thành viên các cấp của GH, hàng loạt những đơn vị GĐPT hoặc thành viên điều hành đơn vị từ chức. Tổ chức GĐPT thống thuộc GHPGVNTN trong và ngoài nước đâu còn bao nhiêu, nếu còn thì chỉ còn trong tâm. Thành ra, Ngài nói.Chứ không thể để giữa chừng mà bị người trong phá ra hay ngoài phá vào làm cho nó tan nát” , thì có nghĩa là Ngài nói những điều không thật hay nói một cách khác thì chính là Ngài chứ không ai khác đã làm cho tòa nhà GHPGVNTN sụp đổ tan nát .

  h- Kính bạch Hòa Thương Thích Quảng Độ sẽ không bao giờ có “một ngày nào đó sẽ thấy cái kết quả đổi mới nó sẽ khác, nó tiến bộ hơn, tốt đẹp hơn, họ sẽ ủng hộ thôi.” Trừ phi Ngài tuyên bố rút lại GC số 10.

        5/ Chúng tôi không thể tưởng tượng ra nổi một vị Tăng Thống khi ký Giáo chỉ bổ nhiệm mà không hỏi, không biết người được bổ nhiệm có đồng ý hay không, để rồi khi ban hành xong liền bị những vị ấy khước từ và cho là bị xúc phạm như các HT Thích Huyền Tôn, HT.Thích Như Huệ, HT.Thích Viên Thành. Như vậy, 4 vị Hội Đồng cố vấn cho tân VP2 VHĐ nay chỉ còn 1. Hội Đồng Giáo phẩm 8 vị nay còn 7, Chư Tăng Ni giữ các chức vụ VP2 chỉ có khoảng 13 vị, so với trước kia là khoảng 30 vị. Kính Bạch Hòa Thượng Thích Quảng Độ, qua những sụ kiện nầy thì thiểu số ở phía nào ?

         6/ Với những câu như:

                a- “Mà nói cho đúng, bây giờ tôi không quyết định thì sau này rất khó khăn. Không ai có thể quyết định nổi
                b-“Nhân chuyện này tôi cất chức luôn, cả Viện trưởng, bên kia là Chủ tịch Văn phòng II tôi cũng cất chức luôn”
                c-“Nó dựa là nó dựa vào danh tiếng của tôi để nó làm”
                d-“Ai làm ra cái Giáo hội này để cho bây giờ nó làm Viện trưởng”.

         Tăng Thống gọi những vị Hòa Thượng trong Giáo Đoàn của Ngài bằng  “nó”, ngôn ngữ nầylà của một vị Tăng Thống Phật Giáo? Thật đáng ngạc nhiên!

                             C/ Kết Luận

       1/Đức Đệ V Tăng Thống Hòa Thượng Thích Quảng Độ hoặc không nhận , hoặc không đọc những Tâm Thư của Chư Tôn Đức, đồng bào Phật tử để Ngài hiểu được sự thật và nỗi lòng của họ.

       2/ Qua GC số 10, chúng tôi có cảm tưởng Hòa Thượng Thích Quảng Độ là một nhà cai trị hơn là một Bậc Tu Hành đang hoằng Pháp Độ Sanh. Ngài thường xuyên phản đối sự độc tài, phản đối những áp đặt của cộng sản. Nhưng khi Ngài căn cứ vào những điều 11, Điều 5 Hiến Chuơng để tự quyền quyết định cách chức, bổ dụng nhân sự mặc dù những điều khoản nầy không cho Ngài được quyền cách chức, bổ dụng nhân sự nếu không có sự đệ trình của Hội Đồng Giáo phẩm Trung ương thì làm sao Ngài đòi hỏi quyền tự do dân chủ cho nhân dân Việt Nam, vì  hành động nầy cũng mang tính chất độc tài!

   Là Phật tử, chúng tôi không dám nói gì hơn, chỉ xin mạo muội nhận định rằng:  Ngài là nhà chính trị triệt để áp dụng binh thư: ”Tiên Hạ Thủ Vi Cường”. Nỗi ám ảnh sợ bị truất phế khiến Ngài đã dùng dấu trừ làm phương tiện tồn tại. Nên hệ lụy là thay vì GHPGVNTN được mở rộng thì GH ngày mỗi bị thu hẹp

           3/Giáo Hội là hình thức Tăng Đoàn Hoằng Pháp, nên cư sĩ không thể lãnh đạo GH. Ngoài Viện Trưởng, các Phó Viện Trưởng thì chức vụ Tổng Thư ký là rất quan trọng vì giữ sổ sách giấy tờ, con dấu, và điều hành chính sách của GH, nhưng hiện nay, GHPGVNTN từ trong nước ra hải ngoại đều do những người phàm tục  lãnh đạo GH. Thí dụ chức vụ Tổng Thư Ký do ông Lê công Cầu, và Trần đình Minh đảm trách, còn chư Tăng thì chỉ được giữ chức vụ Tổng Ủy Viên. Sự sắp đặt nầy đã lộ rõ hậu ý của kẻ chuyên quyền. Chúng tôi đành chỉ biết thở dài!

            4/Trong nỗi riêng tư, chúng tôi ngưỡng phục Đại Lão HT.Thích Quảng Độ khi Ngài còn là Thượng Tọa TTK/VHĐ chấp nhận tù tội lao lý để bảo vệ lẻ phải. Chúng tôi ngưỡng mộ Ngài như Cội Tùng trước bão táp. Bài viết của Ngài là lời của bậc Trí -  Nhân – Bi - Dũng. Nhưng qua GC số 10, thì chúng tôi thấy thời thế đã đổi thay, lòng người cũng thay đổi. Bậc Trí - Nhân - Bi - Dũng ấy chỉ cư trú với Ngài khi sóng to gió lớn thật sự, khi quanh Ngài là những Phật tử chân thiện lương hảo phò tá Ngài, họ không cần chức tước địa vị, họ sẳn sàng hi hiến tất cả để cùng Ngài vượt lên nguy khốn. Nhưng bây giờ Ngài đang ở tột đỉnh vinh quang, nhiều kẻ khúm núm, một lời của Ngài là thay đổi cuộc cờ và tiếc thay Ngài Đức Đệ V Tăng Thống HT. Thích Quảng Độ không phải là Thượng Tọa Thích Quảng Độ TTK/VHĐ năm xưa! Do đó, đã có nhiều Phạm Lãi phải lánh xa Câu Tiển.

          5/ Chúng tôi buồn khi nhớ ra rằng :”Chính Trị hà khắc còn hơn cọp dữ”, và cảm thương cho các vua Lê thời Lê mạt, chúa Trịnh dựa vào đám kiêu binh để chuyên quyền, nghĩ đến mà chạnh lòng . HT. Thích Tâm Trí Chánh Đại Diện GHPGVNTN tỉnh Khánh Hòa đã nhắc đến triều đại nhà Tống bên Tàu bị bại vong chỉ vì vua nghe lời sàm tấu của quyền thần Tần Cối hảm hại đại công thần Nhạc Phi.

           6/ Trong thư gởi đến anh Tâm Bửu Mai xuân Châu LĐT/CHT&ĐS GĐPT VN tại HK khi anh Châu nhân danh LĐT yêu cầu chúng tôi phải bước ra khỏi thuyền GHPGVNTN, chúng tôi có nhắc đến ông Nelson Mendela và giải thưởng Trần Nhân Tông. Nay xin mượn để làm kết luận cho bài nầy:

  */ Ông Nelson Mandela:

 -Khi đắc cử Tổng Thống Nam Phi, ông có thể trả thù những kẻ đã đày đọa ông trong suốt 27 năm tù, nhưng ông tha thứ tất cả để tạo nên xã hội an toàn và hợp lực, xây dựng quốc gia của ông được thăng tiến.

-Khi làm Tổng thống được một nhiệm kỳ, ông nhận được sự ủng hộ gần như tuyệt đối của dân chúng, ông dễ dàng tái đắc cử thêm một nhiệm kỳ nữa để kéo dài quyền lực và quyền lợi, nhưng ông đã không làm. Ông quyết định về hưu.

-Khi về hưu, ông vẫn được sự ái mộ của thế giới, nhiều tổ chức muốn trao giải thưởng, muốn phong cho ông chức tước. Ông trả lời:”Hãy để tôi gọi đến quý vị!”

 Bằng ba cái việc không làm ấy, ông Nelson Mandela đã thể hiện một đức tính quý báu của một nhà lãnh tụ vĩ đại, đó là:

                       HY SINH - THA THỨ - HÒA MÌNH

 */Giải thưởng Trần Nhân Tông:  Những nhà lãnh đạo, những học giả danh tiếng thế giới, đặc biệt là của trường Đại Học Havard Hoa Kỳ muốn thông qua Giải thưởng Trần Nhân Tông về Hoà Giải góp tiếng nói khiêm nhường vào hành trình tìm kiếm hoà giải, yêu thương cho nhân loại, với hy vọng lòng bao dung và vị tha, sự hoà giải sẽ giải phóng con người ra khỏi hận thù.

       7/ Cuối củng, xin mượn câu ca dao thay thế cho lời chia tay:

                            Cầm vàng mà lội qua sông

                    Vàng rơi không tiếc, tiếc công cầm vàng (ca dao)

 

                    Quảng Tuệ Tống phước Hiến

                   (viết trong nỗi đau về mối Đạo)

 

Thursday, January 23, 2014




Đau mối  Đạo

                                                     Thiện Hữu Lê Hòa

 Xưa, Lê long Đỉnh dùng dao róc mía trên đầu Chư Tăng xem đó là trò chơi giải trí.
Nay, Tăng Thống róc mía trên đầu Chư Tăng, vì sợ phế truất mà đan tâm tiên hạ thủ vi cường
Xưa, Tào Thực ứa nước mắt than:

                   Cửu đậu nhiên đậu ky
                   Đậu tại phẫu trung khấp
                   Bản thị đồng căn sinh
                   Tương tiễn hà thái cấp

                          Dịch nghĩa

                     Cây đậu nấu củ đậu,
                     Đậu trong nồi ứa lệ,
                     Vốn sinh cùng một gốc
                      Sao nỡ đốt thiêu nhau

 Nay, đồng đạo bỉ nộ, thù oán nhau chỉ bởi tên Tần Cối dựng chuyện làm nội bộ bất an hầu thực hiện sách lược tàn độc chia rẽ để không chế.

 Xin ngưỡng mộ chư Tăng, dù bị lăng nhục, bị róc mía, chịu bị cách chức hay phải từ chức để giữ tấm lòng Thanh Tịnh, hầu được Tinh Tấn Hoằng Dương Chánh Pháp.

 Bằng “Nhẫn Nhục Ba La Mật”, Chư Tăng đã đưa con thuyền GHPGVNTN vượt qua cảnh “củ đậu nấu đậu “. Thế mới biết,  Chữ “NGỘ” trong Đạo Phật không phải là ở phẩm trật mà ở “Liễu Tri”.

 Đạo Phật dạy: “ Không tạo duyên ác thì sẽ được an lành. Cho nên tạo Ác hay Thiện chính là tạo Duyên Lành hay tạo Nghiệp Ác vậy

 Chừng nào vợ chồng Tần Cối thời nay "Hồi Đầu Thị Ngạn" hoặc đức đệ ngũ “Đáo Bỉ Ngạn" thì Tiền đồ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất mới có cơ phục hoạt.

                     Sách “Minh Tâm Bảo Giám” có câu:

                              “Hành tàng hư thực tự gia tri
                               Họa phúc nhân do cánh vấn thùy?
                               Thiện ác đáo đầu chung hữu báo
                               Chỉ tranh lại tảo dữ lai trì!”

                                           Tạm dịch:

                                 Thiệt giả, làm sao giữ kín hoài
                                 Phúc họa tự gây đổ vấy ai?
                                 Thiện ác có vay nên có trả
                                 Sớm muộn rồi thì sẽ thấy thôi!

 Thế nên, cái ngày vợ chồng Tần Cối thời nay phải bị quỳ trước bá tánh, bị nguyền rủa sẽ không còn xa .

                  Xin có bài thơ:          

                                               Đau Nỗi Đạo

                                     Ngậm ngùi nén tiếng thở dài,
                                   Cao Tăng là chữ, kiêu căng là hồn
                                      Nghe tin phế truất bồn chồn
                                   Tiên vi hạ thủ,  "GƯƠM TÂM" đã mài
                                        Khởi đầu Giáo chỉ số Hai
                                   Tiếp theo số Chín, hôm nay số Mười,
                                        Mặc cho Đạo Pháp rã rời
                                    Miễn thân cao trọng, được người cúi khom
                                         Nhạc Phi danh tiết còn thơm
                                     Ô danh Tần Cối căm hờn sử xanh
                                          Tống vương tội ác đành rành
                                     Nghe quân gian nịnh hành hình tôi trung
                                          Tống triều ôm hận bại vong
                                     Máu tràn lệ sử, oán hờn giữ nguyên
                                          Chuyện xưa còn đó lưu truyền
                                      Hãy mau thức tỉnh, ảo huyền buông tay

                                                      Thiện Hữu - Lê Hòa

 Trích một đoạn trong Tiểu Sử Nhạc Phi - lấy ý từ : Bách khoa toàn thư mở Wikipedia:

 “Nhạc Phi bị ép vào thế khó đã phải than: "Công lao 10 năm, đã bị phá hỏng trong một buổi!".

 Xuất quân lần này, không những giấc mộng "tận trung báo quốc", "thu thập lại giang sơn cũ" của Nhạc Phi trở nên hão huyền mà lại còn gặp phải vận rủi. Người Kim vốn ôm hận Nhạc Phi sâu sắc, họ liên kết với Tần Cối, bắt triều đình nhà Tống phải giết hại Nhạc Phi để làm điều kiện nghị hòa. Tống Cao Tông đã  tước bỏ hết binh quyền của ông. Ngày 25 tháng 12 ÂL năm Thiệu Hưng thứ 11 (1141), Hai cha con Nhạc Phi và Nhạc Vân, bị Tần Cối hạ độc giết chết tại đình Phong Ba.

 
                   Đoạn hay nhất câu chuyện là:

 Nguyên soái Hàn Thế Trung đã chất vấn Tần Cối:

          -Xử tội Nhạc Phi, thế bằng chứng đâu?

 Tần Cối trả lời:
- Không có, nhưng cũng không cần có.

 Ba chữ "không cần có" (mạc tu hữu)  từ đó gắn liền với tên Nhạc Phi để chỉ những lời buộc tội ngụy tạo.

 Đọc tích xưa, đối chiếu hôm nay thì thật không khác nhau.

 

                             Thiện Hữu Lê Hòa

               23 Chạp Âm năm Quý Tỵ (23.1.2014)

Friday, December 13, 2013




THẦM LẶNG

 NGÔN NGỮ CỦA HÀNH ĐỘNG

 Tống phước Hiến

        Nói đến ngôn-ngữ, thông thường người ta nghĩ ngay đến chữ viết hay lời nói. Nhưng với hoàn cảnh hiện nay, những người tỵ nạn Cộng sản chân chính còn dùng thái độ, hay hành động để bày tỏ quan điểm và sự quyết tâm của mình. Hình thái ngôn ngữ đó được gọi là “ngôn ngữ thầm lặng”.

          Do ý thức và thái độ dấn thân của người xử dụng loại ngôn ngữ không âm thanh, không bút tự nầy mà sinh ra hai dạng thức tạm gọi là im lặng và thầm lặng.

          Im lặng và Thầm lặng không thể bị ngộ nhận là tương đồng. Đây là “ngôn ngữ” riêng của hai nhóm người có cùng một tổ quốc, cùng một hoàn cảnh lịch sử, xã hội, môi trường, và nhất là có cùng một trách nhiệm. Nhưng vì quan điểm, và hoài bão trong cuộc sống khác nhau nên thái độ sống và nỗi ưu tư của họ thường trái nghịch nhau.

           Nhìn khái quát thì hai thái độ, hai cung cách ấy có vẻ giống nhau về ngoại mạo. Nhưng sự thực lại khác xa nhau về những gì thuộc giá trị làm người. Chân dung họ xin được tạm phác họa như sau:

                        A-/ IM LẶNG :

        Im lặng là thái độ của những người dửng dưng không quan tâm, không xúc động đến những sự kiện, những vấn đề có liên quan đến quê hương, đến tôn giáo, đến cộng đồng mà họ là một thành viên. Ðời sống của họ chỉ gói trọn vào tiền bạc, vật chất và hưởng thụ !

          Những vấn đề như: Họ từ đâu, và tại sao đến đây ? Nghĩa vụ đối với Tổ Quốc, trách nhiệm đối với các thế hệ trước và sau họ như thế nào ? Chẳng bao giờ những điều ấy là nỗi suy tư của họ. Như cỏ đá, họ luôn đứng bên lề trách nhiệm. Loại người nầy thường có thái độ trịch thượng, khinh miệt những người chung quanh yếu kém hơn họ, họ thường dùng những lời lẽ khiếm nhã như: chuyện ruồi bu, bọn vô công rỗi nghề, họ dùng bất cứ hình dung từ vu khống, mạ lị nào đó để ám chỉ những người đang hy sinh nhập cuộc, dấn thân vận động cho lịch sử chuyển hóa hầu mang lại lẽ sống và quyền làm người cho đồng bào đang còn bị bọn Cộng sản thống trị (trong đó có thân nhân họ). Nhưng họ rất dễ dàng tay bắt mặt mừng, vui vẻ chuyện trò thân mật, đượm tình “đồng bào” khi một tổ chức hay một kẻ nào đó mà trước đây họ đã không tiếc lời miệt thị, nay tiếp cận với họ, hứa hẹn sẽ cho họ quyền lợi vật chất, hay địa vị xã hội, mà từ đó họ nghĩ rằng sẽ có thể khai thác cho những tư lợi riêng lẻ.

                            B-/ THẦM LẶNG:

        Ðặc tính chung của quần chúng là: “thầm lặng”, không thích bon chen!. Họ rất dè dặt, họ sợ... mất lòng! Họ chỉ muốn có hòa khí tốt để tạo đoàn kết, hầu liên lập thế lực, vì vậy họ xuề xòa, dễ dãi, ưa “chín bỏ làm mười”.

       Tâm lý chung của giới thầm lặng là tìm kiếm và hội nhập với những người cùng có mối quan tâm, cùng có nỗi buồn vui, vinh nhục với Quê hương, với đức tin tôn giáo. Họ tự nguyện nhập cuộc dưới nhiều hình thức và không bao giờ so đo, tính toán thiệt hơn. Việc đóng góp vào công cuộc chung là mệnh lệnh của lương tâm, của luân lý và của lý trí. Họ có mặt ở nhiều nơi, chung vai với nhiều tổ chức, chung tay với nhiều cá nhân cùng có những trăn trở, những thao thức, và cùng có ý thức chung là mong thực hiện điều ước muốn, được tích cực đóng góp phần mình vào đại cuộc.

         Họ đến, rồi ra đi rất bình thường và nhẹ nhàng. Họ tự biết phải làm gì, và với ai trong trường hợp nào.

         Ðiểm đặc biệt nhất của họ là “thầm lặng !”.  

          Vì “Thầm Lặng” là lực lượng không tên, nên ai cũng có thể nhân danh họ, ai cũng có quyền suy diễn họ là "thành phần cơ hữu" của mình. Từ nhận định đó, khi phác thảo kế hoạch hành động thì "Giới Thầm Lặng" luôn được dự liệu là lực lượng xung kích chủ yếu. Qua một vài sự việc thành công vì mục tiêu là công cuộc chung, họ cũng đã “thầm lặng” thông báo:

-Quý vị đáp ứng đúng nguyện vọng của chúng tôi, chúng tôi ủng hộ và hậu thuẫn Quý vị!.                

          Nhưng nếu, cũng những cá nhân ấy lợi dụng sự chân tình của họ cho mục tiêu riêng tư, phi nghĩa thì lập tức họ cũng thầm lặng gởi tín hiệu cảnh cáo những cá nhân, nầy hiểu rằng:

         -Chúng tôi đã biết, chúng tôi có khả năng nhận định, hãy trả lại cho chúng tôi những gì thuộc về chúng tôi!

         Ðấy là lúc họ biểu tỏ lòng tự trọng, sự khiêm ái. Họ là vị quan tòa công minh, và tinh tế.

        Lực lượng “Thầm Lặng” nầy, vì sự thành bại của đại cuộc nên rất chân tình, thiết tha đoàn kết với chiến hữu, đạo hữu. Nhưng họ cũng rất cương quyết, dứt khoát và khi cần thiết, họ lại không thầm lặng trước các thủ đoạn độc ác, gian manh trí trá. Khi sự “thầm lặng” trở mình thành “thịnh nộ” thì chính là cuồng phong ba đào, là sóng thần kết tụ bởi nhiều, rất nhiều những dòng sóng ngầm cuồn cuộn bên dưới dòng thủy lưu. Lịch sử gọi đó là sức mạnh của hồn thiêng Dân tộc.

        Hãy nhớ rằng họ chống cộng vì cộng sản là một tập đoàn sống nhờ và sống bằng gian manh, bất lương. Họ chống cộng hoàn toàn vì trách nhiệm với Tổ Quốc, vì tồn vong của Dân tộc chứ không phải vì hay cho bọn “Phiệt” bất kể là Quân phiệt, Tài phiệt, Thế phiệt hay Trí Phiệt, Quyền phiệt hay Giáo phiệt (Phiệt Duyệt là bản ghi công trạng, vua khen thưởng cho công thần và được treo trước cửa nhà, bên tả là Phiệt, bên hữu là Duyệt để công chúng biết mà kính nể, trọng vọng).

           Quân phiệt, Học phiệt là những thành phần được xã hội trọng vọng. Về sau chính họ hay những thế hệ tập ấm thường cậy công, cậy thế hống hách, sách nhiễu dân lành gây không biết bao đau thương tang tóc.

           Quân phiệt thì dùng bạo lực quân sự.

           Học Phiệt thì dùng sở họckiến thức để cưỡng từ đoạt lý.

          Thế phiệt thì dùng cường quyền do ưu thế dòng dõi quan gia vọng tộc.

          Tài phiệt thì dùng tiền bạc của cải để “đa kim ngân, phá luật lệ ”.

          Giáo phiệt thì dùng giáo quyền tôn giáo để thực hiện những tham vọng riêng tư cho cá nhân giáo sĩ hay cho sự phát triển phe nhóm trong tôn giáo mà họ có thực quyền nhờ một thời tạo thanh thế, ẩn núp và chờ đợi thời cơ. Thời cơ đối với họ là sự chiếm giữ và độc quyền. Họ sẽ hạ bất kỳ ai đó mà họ cho là đối thủ, có thể cản trở vị trí quyền lực của họ bằng những hành động vô luân và độc ác.

         Những kẻ kiêu ngạo, nhờ tấm bảng “Phiệt – Duyệt” tự cho mình là chân lý, là tối thượng, và mọi thành phần, mọi tổ chức khác phải khâm phục, tuân thủ. Máu lệ oan khiên của bất cứ ai, dù  một thời là cấp trên, là bằng hữu, là huynh đệ của họ, không làm họ chùng bước.

         Khi xây dựng ý đồ bước vào "Lương Hảo Phiệt", họ hóa trang khuôn mặt hiền hòa, đạo đức, và chờ đợi quần chúng khâm phục kính trọng họ.Khi nhận được vị trí trong lòng quần chúng đã khá vững vàng chính là lúc họ ra tay. Khi họ ra tay là khuôn mặt rắn lại, vô cùng nham hiểm, ác tính trải đầy trên mặt họ.

        Trước khi ra tay triệt hạ những ai có thể cản đường, họ tạo ra kịch bản. Kích bản đầu tiên là tạo ra tình huống họ bị mạ lỵ với lời lẻ bất xứng, xúc phạm của ai đó.

         Cú ra tay đầu tiên không phải là trọng điểm của ý đồ.

         Vì tạo được lý cớ, hình ảnh, để quần chúng cảm thông. Khi thời cơ thuận lợi đến, họ nhẫn tâm, bất chấp hậu quả sẽ gây cho tổ chức, cho cá nhân ai đó có bị thiệt hại, dù đối phương của họ chưa đáng bị hậu quả trừng phạt như thế, dù đáng ra sự thể chỉ nên trong nội bộ. Do nhờ  biết tạo nên kịch bản nên họ được sự thông cảm của quần chúng dễ tính, dễ bị mũi lòng mẫn cảm. Họ dùng dư luận xã hội để giết chết danh dự đối thủ.

       Nhưng cái đích chính của mũi tên là sự đe dọa cho những ai không biết tự xếp mình làm kẻ bầy tôi của họ. Mũi tên thứ hai mới là mũi tên chủ định. Mũi tên nầy giết chết danh dự  những cá nhân họ cần loại trừ, và dĩ nhiên tổ chức mà họ chiêng trống ồn ào phục vụ sẽ bị xóa sạch nếu họ không thao túng được.  

       Họ say máu rửa hận và say men chiến thắng!

       Kết quả của quá trình nầy, người ta gọi là "Nội phản".

      Do hoàn cảnh xã hội và nhu cầu chống cộng, chống tà gian, chúng ta lại phải đối đầu một loại duyệt phiệt mới tạm gọi là: Lương Hảo Phiệt, Chống Cộng Phiệt, nghĩa là một cá nhân nào đó nhờ vào một số thành tích chống cộng có toan tính, làm bình phong  nên quần chúng lầm tưởng là chân chính, gọi là lương hảo. Rồi họ dùng cái được coi là lương hảo nầy làm vốn liếng gây tạo thanh danh khởi đầu cho kế hoạch tạo thế lực tiến đến thao túng đại cuộc. Họ rình rập cơ hội để xé to, thổi phồng thêm những lầm lỗi của bất cứ ai, dù chỉ ở mức vi cảnh, hay nặng lắm là tiểu hình trở thành tội đại hình, đáng "tru-di tam tộc”. Dù vết thương chỉ đáng băng bó, thì họ lại giải phẫu, cố tình làm cho lỡ loét, ung thối để chặt bỏ và...đem chôn!       

        Những lương hảo phiệt hay chống cộng phiệt nầy biến lỗi lầm của chiến hữu, của đồng đạo thành cơ hội, thành điều kiện để thực hiện kế hoạch triệt tiêu đối thủ để độc quyền và họ tận tình khai thác như: Lên án, vu khống, nhục mạ, nhất quyết bao vây không cho đối phương chiến hữu, đối phương đồng đạo có điều kiện giải trình. Họ quyết khai tử bất cứ cá nhân hay thế lực nào xét thấy nguy hiểm cho vị thế độc quyền, độc tôn, thao túng của họ. Họ làm vẩn đục, gây nhiễu nhương phân tranh, đào sâu sự nghi ngờ, tác hại tiềm lực chống cộng, mà hậu quả là lực lượng chống cộng bị rã rời, chia rẽ mà cuối đường là nguy cơ niềm tin bị tàn phá. Và thế là, do kiêu căng, do ý niệm công thần, từ vị trí lương hảo họ trở thành tai họa cho dòng tiến của lịch sử.

       Sự hiện diện của giới thầm lặng chính là tiếng nói rõ ràng, dứt khoát, là thái độ minh thị sự quyết tâm dấn thân cho đại cuộc.

       Hãy nhớ rằng giới thầm lặng rất tỉnh táo, phân biệt rất rõ ràng giữa tình cảm cá nhân và trách nhiệm người lưu vong tỵ nạn cộng sản.

       Những nhà chính trị mộng du, những nhà lương hảo phiệt, chống cộng phiệt đừng nghĩ rằng lực lượng âm thầm đó không có phương tiện phản kháng mà làm những điều vô minh, bất chính. Thái độ thao túng ấy sẽ bị lực lượng thầm lặng trả lời bằng phản hồi với một thông-điệp: "Chúng tôi không thể chung đường với quý vị vì quý vị cũng có những đặc tính giống cộng sản, quý vị vô tình làm lợi cho cộng sản, thực hiện chia rẽ khối đoàn kết Dân Tộc”.

       Lực lượng âm thầm không bao giờ gia nhập vào tập đoàn vô luân nầy .

       Thầm lặng không bao giờ là im lặng. Thầm lặng cũng biết nổi giận!

       Như trên đã nói, Khi thầm lặng nổi giận thì tác hại kinh khiếp vô cùng. Lịch sử chính trị thế giới đã từng chứng minh các cuộc Cách Mạng long trời lở đất, làm đảo lộn các hệ thức chính trị, đánh đổ những chế độ chính trị kềm hãm quyền sống con người, khai mở những kỷ nguyên chính trị Tự Do, Dân Chủ và Nhân Bản đều vì và do đa số thầm lặng tác động.

      Lực lượng thầm lặng đã từng chiến thắng Quân phiệt, Tài-phiệt, Thế-phiệt, Giáo quyền phiệt… và chắc chắn sẽ không cho phép bọn hoạt đầu chính trị, hoạt đầu tôn giáo khống chế, thao túng họ dưới phấn son áo mão của những kẻ chuyên nghề tráo bài ba lá đánh lừa nhân thế, để được thế nhân gọi là lương hảo.

      Nhưng khi con tắc kè biến màu sang “ phiệt”, thì lực lượng thầm lặng xem bọn Lương Hảo Phiệt, Chống Cộng Phiệt, Tôn Giáo  Phiệt  là bọn bất lương, cũng nham-hiểm ác độc như Cộng sản, nhưng lại có phần nguy hiểm hơn cộng sản, bởi vì chúng là những con rận trong chăn, khó phát hiện hơn và độc hại hơn. Và vì thế, dĩ nhiên, trong nhiều trường hợp lực lượng thầm lặng xem chúng là kẻ nội thù.

    Hãy tỉnh thức hỡi những chính trị gia mộng du,những kẻ núp bóng tôn giáo. 

   Hãy quăng bỏ chiếc áo Lương hảo phiệt,Chống Cộng Phiệt,Giáo Quyền Phiệt.

   Hãy trở về vị trí những nhà lương hảo, những con người chân chính để chúng tôi vẫn được là những chiến hữu, những đồng đạo như trước kia của quí vị với tất cả niềm tôn kính và thân thiết.

                                                 Tống Phước Hiến